“Nhớ bản sương giăng, nhớ đèo mây phủ
Nơi nào qua, lòng lại chẳng yêu thương?
Khi ta ở, chi là nơi đất ở
Khi ta đi, đất đã hoá tâm hồn!”
– Tiếng hát con tàu – Chế Lan Viên –
Tôi yêu quê hương tôi, nơi có những con người thân thiện.
Tôi yêu đất nước tôi, nơi bao cảnh đẹp mê hồn níu chân lãng khách thập phương.
Tôi muốn nhìn khắp Việt Nam, nói và chia sẻ những điều tốt lành nhất về đất Mẹ.
Hãy đến, xem, nhìn, chiêm ngắm và sống để rồi thấy Việt Nam là một nơi đáng để phải lòng, yêu thương và gắn bó.
Chút tình mọn dành cho quê hương.